Lặng lẽ nơi tuyến sau – những người làm công tác Nhân sự tại Bệnh viện

Khi người ta nghĩ đến một bệnh viện, hình ảnh đầu tiên hiện lên thường là những bác sĩ khoác áo blouse trắng, những điều dưỡng túc trực ngày đêm bên giường bệnh. Nhưng ít ai thấy, phía sau sự vận hành âm thầm và khẩn trương ấy là một đội ngũ làm công tác nhân sự đang cặm cụi với những bộ hồ sơ, hợp đồng, chế độ lương thưởng, phúc lợi… Và tôi là một thành viên của đội ngũ ấy.

Tôi làm việc tại Phòng Nhân sự của Bệnh viện Đa khoa Hồng Hưng, nơi mỗi ngày là một bức tranh sống động của sự tận tâm, áp lực và cả lòng nhân ái. Với tôi, được làm công tác nhân sự nói chung và công tác nhân sự tại Bệnh viện nói riêng không chỉ là một nghề, mà là một hành trình gắn bó với con người, một dạng “chăm sóc Bệnh viện từ bên trong”.

Gắn bó với con người hơn cả con số

Mỗi bản hợp đồng chúng tôi chuẩn bị không chỉ là giấy tờ pháp lý, mà là một cánh cửa để đón một người lao động bước vào, chính thức đồng hành cùng Bệnh viện. Mỗi lúc đón nhận nhân viên mới, chúng tôi như một người “mở cổng”, không chỉ hướng dẫn, phổ biến về nội quy, quy định… mà còn truyền cảm hứng về văn hóa, các giá trị cốt lõi hoặc có khi là một mẩu chuyện về sự tử tế, về một tấm gương sáng tiêu biểu, như một hình mẫu lý tưởng để mọi người noi theo và cảm thấy tự hào mỗi khi nhắc đến.

Tôi từng chứng kiến một chị nhân viên Công tác xã hội tận tâm, ân cần với một bệnh nhân lớn tuổi như chính người thân ruột thịt của mình. Hình ảnh ấy khiến tôi thấy thêm yêu nơi tôi đang cống hiến năng lực và sức trẻ của mình, vì tôi biết không chỉ riêng tôi, những đồng nghiệp của tôi – ai cũng đang mang trong mình một sứ mệnh mà họ hiển nhiên xem đó là một phần trong cuộc sống mình.

Tôi thấy vui và hứng khởi mỗi khi giải đáp một thắc mắc nào đó đến từ các cán bộ nhân viên và nhận lại được một ánh nhìn an tâm, một cái gật đầu hài lòng, sau những gì tôi chia sẻ. Tôi nhận ra việc mình làm có giá trị.

Và tôi thấy buồn khi nghe một đồng nghiệp nào đó chia sẻ rằng họ có dự định riêng, có kế hoạch mới cho tương lai nên đành rời xa “ngôi nhà chung” này. Mỗi cái vẫy tay, mỗi lời cảm ơn và từ biệt đều trở thành một kỉ niệm trong sự nghiệp của chính mình.

Áp lực nơi không có tiếng còi cấp cứu

Làm nhân sự ở Bệnh viện không ồn ào nhưng áp lực âm ỉ. Chúng tôi chính là cầu nối giữa Ban lãnh đạo và toàn thể người lao động. Phải dung hòa làm sao, truyền tải như thế nào đúng chỉ đạo và định hướng của Ban lãnh đạo nhưng cũng phải thật hài hòa, phù hợp và đáp ứng được nguyện vọng của cán bộ nhân viên… Đôi lúc có mất phương hướng và rơi vào áp lực nhưng sau những lần vượt qua, tôi lại tích lũy được cho bản thân một bài học, một kinh nghiệm quý giá, giúp tôi “vững nghề” hơn từng ngày. Không những thế, điều khiến tôi hạnh phúc và có động lực hơn là những khi tôi khó khăn, áp lực nhất, bên tôi vẫn luôn có cấp trên, có đồng nghiệp động viên, an ủi, cho tôi lời khuyên hữu ích vượt qua… Điều này thật quý giá với tôi biết nhường nào.

Và như thế… tôi trưởng thành mỗi ngày

Làm nhân sự trong Bệnh viện giúp tôi rèn luyện khả năng quan sát, đồng cảm và xử lý tình huống nhanh. Quan trọng hơn, tôi học được cách lắng nghe, không chỉ bằng tai mà cả bằng sự thấu cảm.

Nơi đây, tôi không chỉ chứng kiến bệnh nhân hồi phục mà còn thấy được cái tâm, cái đức của người Thầy thuốc – những “thiên thần áo trắng” đúng nghĩa. Và tôi thấy được sự quan tâm của Ban lãnh đạo dành cho cán bộ nhân viên cả về vật chất, lẫn tinh thần. Mọi thứ chan hòa như một ngôi nhà chung to lớn.

Vậy nên, tôi chọn là “người giữ lửa phía sau hậu trường” bởi vì tôi tin rằng, khi cán bộ nhân viên được quan tâm, chăm lo chân thành – Bệnh viện sẽ là nơi chữa lành thực sự!

Biên soạn bởi: CN. Nguyễn Thị Mỹ Duyên
Trưởng Phòng Nhân sự, Bệnh viện Đa khoa Hồng Hưng

———————————————————————–

BỆNH VIỆN ĐA KHOA HỒNG HƯNG

Thời gian hoạt động: Khám ngoại trú từ Thứ hai đến Chủ nhật hàng tuần, buổi sáng 6h00 – 12h00, buổi chiều 13h00 – 16h00, ngoài giờ: 16h – 19h | Cấp cứu: 24/7